From: van cac nguyen
To: vne-tamsu
Subject: Y kien chia xe voi Quynh
Quỳnh thân mến, tôi là độc giả thường xuyên của VnExpress và mục Tâm sự, tuy nhiên vì bận rộn việc nhiều việc nên chưa bao giờ tôi tham gia gửi bài. Hôm nay tình cờ đọc lời tâm sự của Quỳnh, tôi thấy bạn có nhiều điểm giống tôi ngày trước nên nảy ra ý định viết vài dòng chia sẻ những kinh nghiệm của mình với bạn.
Tôi có cảm tưởng Quỳnh là một người phụ nữ thông minh, độc lập, có bản lĩnh và óc cầu tiến. Tuy nhiên, một phụ nữ thông minh và bản lĩnh mà nhìn sai vấn đề vẫn có thể bị thất bại trong đường đời. Những gì tôi viết ra đây chỉ có ý xây dựng chứ không chỉ trích, vì tôi thành thật muốn bạn hoàn thiện hơn và tìm được hạnh phúc đích thực của đời mình.
Trước hết, tôi nhận xét thấy Quỳnh hơi quan tâm nhiều đến vấn đề kinh tế tài chánh trên bước đường tìm hạnh phúc và thành công của mình. “Tôi cảm thấy mình phải tập trung đi làm không quen ai hết, vì trong tay mình không có gì cả… Còn để quen với người giàu có hơn mình thì tôi cũng không muốn (vì lo sợ mặc cảm giàu nghèo sẽ xảy ra sau này… Mặc dù gia đình anh ấy giàu, còn nhà tôi lúc đó đã bắt đầu xuống dốc, nhưng tôi cũng quyết định yêu anh”.
Đành rằng thành công về kinh tế là một trong những mục tiêu tích cực của những người trẻ tuổi có óc cầu tiến. Tuy nhiên nếu bạn lấy đó làm nền tảng cho những thành công khác của cuộc đời (hạnh phúc hôn nhân, danh dự gia đình và cá nhân vân vân) thì bạn đã sai lầm. Tôi cũng từng coi tài chánh là điều kiện tiên quyết cho hạnh phúc và danh dự của mình. Và tôi đã thất bại cay đắng.
Cũng chưa quá muộn để bạn xem xét lại đâu là mục tiêu chính của đời mình. Ngoài tài chánh, một người có thể được gọi là thành công nếu họ xây dựng được một gia đình hạnh phúc, họ thành công khi được coi là một niềm tin yêu trong con mắt những người xung quanh, họ thành công khi làm được những việc có ích cho gia đình và xã hội, họ thành công nếu cảm thấy thoải mái và tự tin với chính mình.
Thứ hai, Quỳnh sẽ hơi sốc nếu tôi khách quan nói rằng bạn yêu bản thân mình hơi nhiều. Quỳnh chưa bao giờ thật sự mở lòng ra để lắng nghe và tìm hiểu những người xung quanh bạn. Chính Quỳnh cũng lờ mờ hiểu được điều này khi bạn nói “tôi cảm thấy tự ái”, ”có lẽ tôi lạnh lùng quá…”. Điều này không hẳn là xấu vì yêu bản thân mình là một trong những bản chất tự nhiên của con người.
Tuy nhiên nếu mình yêu mình nhiều quá mà không chịu mở vỏ Narcissus ra để đến với cộng đồng xã hội thì bạn đã tự cô lập mình, ngăn cản tình yêu đến với bạn một cách tự nhiên, hồn hậu. Quỳnh không thoải mái tự nhiên khi gặp người lạ là bởi vì bạn chú ý đến bạn quá nhiều mà không nhìn ra được những cái hay của người khác. Một người thoạt trông có thể tầm thường, nhưng nếu lại gần và quan sát kỹ hơn, Quỳnh sẽ nhận ra những nét đẹp tiềm ẩn của họ.
Hơn nữa, Quỳnh cầu toàn, muốn mình có được một hình ảnh toàn mỹ, không phạm sai lầm, không bị thất bại. Bạn muốn mọi quyết định và lựa chọn của mình đều đúng ngay từ lần đầu tiên. Không ai có thể sáng suốt trong mọi quyết định ngay từ đầu nếu mình chưa thử dấn thân. Bạn đứng bên bờ hồ và tưởng tượng mình sẽ chìm xuống đáy nước trong khi bạn không bao giờ chịu nhảy xuống bơi thử. Bạn sẽ mãi là người đứng bên bờ hồ nhìn người khác bơi nếu không chịu để ướt chân. Ba mươi tuổi cũng chưa là muộn để lập gia đình, và cũng không nên hoảng hốt mà vơ quào đại một người cho có với thiên hạ.
Cuối cùng, lời khuyên của tôi là Quỳnh hãy thoải mái tự nhiên trong mọi tiếp xúc với những người ngoài xã hội. Ông bà ta rất có lý khi nói “Hữu xạ tự nhiên hương”, hãy mở lòng ra đến với mọi người và hương thơm từ tâm hồn Quỳnh sẽ lôi cuốn người ta đến với bạn. Tình yêu cũ không còn gì để níu kéo. Một khi người đàn ông đã nói quên anh ta đi thì Quỳnh phải thông minh hiểu rằng không có gì giữ chân họ được nữa. Hãy tiếp tục bước đi, đừng nản lòng. Nếu anh ấy không phải của Quỳnh, anh ấy sẽ không bao giờ là của Quỳnh dù bạn có làm cách gì đi nữa. Có một người khác đích thực là của Quỳnh đang chờ bạn. Chỉ cần Quỳnh cho họ một cơ hội để chứng tỏ họ chính là người đó.
Chúc hạnh phúc.
Vân Nguyễn.
Pennsylvania, USA.